1. Truyện
Nữ Giúp Việc Của Thiên Binh

chương 6-1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hạnh phúc rốt cuộc là cái gì?

Trong lòng mỗi người đều có tiêu chuẩn không giống nhau. Hoặc chua hoặc ngọt, hoặc khổ hoặc cay, tư vị trong này cũng chỉ có trong lòng người trong cuộc mới cảm giác được.

Hạ Vi Tử không biết những chuyện đã xảy ra giữa cô và Tiêu Tử Thăng rốt cuộc đại biểu cho cái gì. Ít nhất anh chưa từng thổ lộ với cô, thậm chí ngay cả chữ “thích” cũng không có đề cập tới.

Quan hệ giữa bọn họ không có gì khác so với quá khứ. Trừ buổi sáng ngày đó anh đột nhiên mất khống chế, thái độ của anh vẫn lạnh băng như cũ.

Chỉ là thỉnh thoảng Hạ Vi Tử phát hiện ánh mắt Tiêu Tử Thăng nhìn cô có chút không giống, ôn nhu liếc nhìn cô một cái, giống như muốn nhìn vào chỗ sâu trong linh hồn cô. Nhưng mà chớp mắt một cái, cô lại cảm thấy cũng không có cái gì khác biệt. Có lẽ là bệnh cũ của cô lại tái phát, ảo tưởng lúc anh nhìn cô sẽ toát ra ánh mắt ôn nhu.

Làm sao có thể chứ!

Hạ Vi Tử mặc dù yêu ảo tưởng, nhưng lại là một nữ hầu hiểu được chừng mực. Nếu

Tiêu Tử Thăng không mở miệng nói thích cô, cũng không có lời giải thích cho hành động buổi sáng hôm đó, cô cũng không cần đi hỏi.

Bởi vì Hạ Vi Tử sợ phải đối mặt với một thực tế không chịu nổi. Cô tình nguyện làm một con rùa đen yêu ảo tưởng, cả ngày trốn trong mai rùa nhìn trời, sau đó làm một giấc mộng ban ngày.

Từ sau buổi sáng hôm đó, tất cả đều trở nên không quá giống như trước.

Hạ Vi Tử cằm khăn lau ở trong phòng bếp vừa lau mép bàn vừa thất thần. Tiêu Tử Thăng bắt đầu bận rộn trong công việc. Nghe ba cô nói, anh đã vào tập đoàn công ty làm phó tổng quản lý. Anh đã bắt đầu bắt tay chuẩn bị tiếp quản công ty nhà họ Tiêu.

Từ quyết định trong nhà đến làm lãnh đạo tập đoàn lớn. Hạ Vi Tử giờ khắc này đột nhiên cảm giác được, khoảng cách không thể vượt qua của hai người càng lúc càng lớn. Giữa bọn họ không chỉ không bởi vì chuyện xảy ra buổi sáng hôm đó mà gần nhau, ngược lại càng lúc càng xa rồi.

Thiếu gia, quả nhiên là xa không thể chạm.

“Hạ Vi Tử, con đây là đang giả bộ thâm trầm sao?”

“A......” Hạ Vi Tử muốn gọi “ba”, nhưng lời nói đến khóe miệng lại sửa lại thành: “Quản gia đại nhân.”

Không sai, bây giờ cô chẳng qua chỉ là một nữ hầu, tất cả quy củ đều không thể phá hỏng, không có cách nào cùng với thiếu gia, cũng chỉ có thể ở trong ảo tưởng của chính cô mới có thể có được hạnh phúc.

“Vi Tử, con đang suy nghĩ cái gì?” Hạ Khải Toàn bình thường mặc dù luôn treo khuôn mặt nghiêm túc, đối với con gái của mình cũng không nói cười tùy tiện. Nhưng cũng không có nghĩa là ông không quan tâm con gái mình.

Mẹ Hạ Vi Tử qua đời sớm. Ông vừa làm cha, vừa làm mẹ, một đường nuôi nấng con gái từ nhỏ đến lớn. Mặc dù có lúc Hạ Vi Tử hơi thoát tuyến, nhưng tâm tư cô đơn thuần lại thiện lương. Đây chính là kiêu ngạo lớn nhất đối với người làm cha như ông.

Mấy ngày nay vẻ mặt Hạ Vi Tử luôn hốt hoảng, Hạ Khải Toàn tự nhiên nhìn trong mắt.

“Vi Tử, con có tâm sự phải không? Nếu như không ngại có thể nói cho cha biết hay không?”

Chóp mũi Hạ Vi Tử chua sót, lắc đầu một cái, “Nào có, Ha ha ha…… Con mỗi ngày đều vô cùng vui vẻ!”

Xem đi! Bộ dạng vừa ngu ngốc vừa nói láo lại còn cười khan.

Hạ Khải Toàn cũng không có chọc thủng chiêu lừa bịp của cô, tiếp tục nói: “Nghe thiếu gia nói, con đã thuận lợi tiến vào Học Viện Nữ Hầu, không phải sao? Tương lai tốt đẹp đang ở trước mặt vẫy chào với con, cho nên còn có cái gì không vui? Rất nhanh sẽ được giải quyết.”

“Đúng vậy! Tiến vào Học Viện Nữ Hầu sẽ tốt hơn.”

Vào Học Viện Nữ Hầu cô còn phải đi học, đại khái cũng sẽ không có cơ hội nhìn thấy Tiêu Tử Thăng. Cộng thêm việc anh còn bận rộn chuẩn bị tiếp quản công ty, nhất định sẽ từ từ quên cô.

Đầu nhỏ Hạ Vi Tử lại bắt đầu không có chừng mực mà suy nghĩ lung tung, động tác lau bàn trên tay không ngừng, hơn nữa vẫn luôn lau một chỗ.

Sau khi Tiêu Tử Thăng tiến vào thương giới, sẽ gặp được rất nhiều thục nữ danh tiếng trong xã hội thượng lưu. Diennn>>?Đannn

Truyện Chữ Hay